Chương 340
Hứa Húc tuy rằng trong lòng nghẹn khí, nhưng trước ống kính trực tiếp cô ta cũng không nói gì, cho đến khi toàn bộ lịch trình buổi tối kết thúc cũng không xảy ra chuyện xấu nào nữa.
Buổi tối mọi người trực tiếp ở lại khách sạn đã hoàn thành trên đảo Phùng Xuân. Khi trở về khách sạn, Tân Án ở cùng phòng áp mái với Tưởng Bạch Thanh và Lâm Thi Quý, khiến cho Trần Ngọc Lâm và Trương Uyển Uyển ở hai phòng đơn liên tục liếc mắt.
“Dựa vào cái gì mà bọn họ được ở phòng áp mái?” Trương Uyển Uyển không hài lòng chạy đi tìm Hứa Húc nói.
Hứa Húc cũng rất bất đắc dĩ: “Đây là yêu cầu của bên tài trợ, nói muốn dùng Tân Án để quảng bá phòng áp mái của họ."
Đương nhiên, đây chỉ là cái cớ mà Uông Dương dùng để chiếu cố bà chủ thôi.
Trần Ngọc Lâm kỳ quái hỏi: “Không đúng, vậy sao Nghiêm Đế cũng ở phòng đơn?”
“Tôi làm sao biết được." Hứa Húc vốn dĩ đã bị Tân Án làm rối loạn nhịp điệu, khiến cho tâm phiền ý loạn, lười đến nghĩ đến những chuyện nhỏ nhặt này nữa.
“Tân Án chắc chắn có quỷ." Trương Uyển Uyển chắc nịch nói.
“Uyển Uyển, cái con Tân Án kia thật sự có chút tà môn, chúng ta vẫn là đừng chọc nó." Trần Ngọc Lâm nhưng không quên, từ sau khi chọc Tân Án thì Từ Mặc Thiến gặp xui xẻo liên tục, bây giờ nghĩ lại vẫn còn có chút sợ hãi.
Trương Uyển Uyển không hề để ý nói: “Tôi lại không đối đầu với nó một cách công khai, không giữ lại chút tiếng xấu thì không phải là hay sao? Ngọc Lâm, chị nhát gan quá đấy, không chừng Tân Án với cái ông Uông Dương kia có quan hệ bất thường gì đâu."
Cô ta lại nghĩ đến dáng vẻ Uông Dương bảo vệ Tân Án hôm nay: “Đúng vậy, hôm nay cái ông Uông kia vừa nhìn là biết riêng vì bảo vệ Tân Án mà đến, nói cái gì sợ ảnh hưởng quan hệ, tôi thấy chính là hai người có quan hệ gì đó khác!”
Ngay lúc hai người đang nói chuyện, phía sau truyền đến một giọng nói lạnh băng.
“Cô ra mắt là để làm bà tám sao?” Nghiêm Húc lạnh nhạt nhìn hai người.
“Nghiêm, Nghiêm lão sư." Trần Ngọc Lâm hoảng sợ, vị này càng là nhân vật không dễ chọc vào.
Trương Uyển Uyển lại có chút không phục, sao mọi người đều thiên vị Tân Án vậy?
“Chúng tôi chỉ là bình thường thảo luận một chút chuyện hôm nay thôi, chẳng lẽ anh không cảm thấy hai người họ có gì mờ ám sao?”
Nghiêm Húc cười lạnh một tiếng: “Liên quan gì đến cô?”
“Cô ta lên mạng cùng anh tạo couple để nổi tiếng, sau lưng lại như vậy, anh không tức giận sao?” Trương Uyển Uyển cố ý châm ngòi.
“Tôi thấy cô mới là đồ hồ đồ rồi, trong mắt chỉ có cái phương pháp tạo couple để nổi tiếng này thôi đúng không?” Nghiêm Húc không chút nể nang nói, hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt khó coi của Trương Uyển Uyển: “Tên của cô ấy xuất hiện trong miệng cô, tôi còn thấy bẩn."
“Anh, anh không cần phải nói như vậy." Trương Uyển Uyển nào có bị người ta mắng thẳng mặt như vậy bao giờ, nước mắt sắp rơi xuống: “Tôi chỉ là tốt bụng nhắc nhở anh thôi."
“Chỉ bằng cô? Cô là cái thá gì?” Nghiêm Húc mặt mang vẻ chế giễu nói,:“Nếu cô có thể an phận quay phim trên đảo thì còn tốt, nếu cô còn có cái ý đồ xấu xa gì nữa, tôi không ngại khiến cô ngày mai liền thu dọn đồ đạc cút đi."
Trần Ngọc Lâm thấy sự việc náo loạn càng thêm lớn, vội vàng kéo Trương Uyển Uyển còn định phản bác trở về phòng.
Trong phòng áp mái.
Tân Án bất đắc dĩ xoa tay xuống: “Mấy người xem đủ chưa?”
Tưởng Bạch Thanh và Lâm Thi Quý ngồi xổm bên ban công, cùng lắc đầu: “Chưa."
“Nghiêm Đế này cũng quá soái đi!” Tưởng Bạch Thanh hai mắt sáng rực nói.
Lâm Thi Quý phụ họa: “Đúng vậy, mấy năm gần đây Nghiêm Húc lạnh lùng đi không ít, không ngờ vẫn độc miệng như trước kia."
“Đi đi, đừng hóng chuyện nữa." Tân Án một tay kéo hai người trở về, còn trộm xem náo nhiệt, bị người phát hiện thì xấu hổ lắm.