Chương 456
Khi bị đánh thức, Hứa Anh vẫn còn hơi ngơ ngác.
Nhìn người đại diện mặt lộ vẻ khó xử cùng mấy cảnh sát nghiêm nghị trước mắt, Hứa Anh cảm thấy tình hình có vẻ không đơn giản như cô ta nghĩ.
“Tiểu Anh, bên Tân Án đã báo cảnh sát rồi.” Người đại diện nhỏ giọng nói.
Báo cảnh sát?
Đầu óc vẫn còn hơi mơ màng vì thuốc ngủ, Hứa Anh nhất thời không có bất kỳ phản ứng nào.
“Cô Hứa Anh, mời cô đi với chúng tôi một chuyến.” Cảnh sát lạnh lùng nói, rồi có người tiến lên kéo cô ta đứng dậy.
“Các người làm gì!” Hứa Anh hét lên đẩy ra, nhưng lại bị nữ cảnh sát giữ chặt.
“Chúng tôi muốn đưa cô đi kiểm tra ma túy.” Nữ cảnh sát lạnh lùng nói.
Đến khi ngồi trong phòng thẩm vấn, Hứa Anh mới nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. Trên xe, người đại diện đã kể hết mọi chuyện cho cô ta nghe.
“Không thể nào! Không thể nào!”
Hứa Anh không thể ngờ Tân Án lại thật sự báo cảnh sát, còn muốn kiện cô ta tội phỉ báng, không chút nể nang mà tung bằng chứng lên mạng. Cô ta đã trở thành trò cười.
Đoạn video cô ta vừa đe dọa vừa dụ dỗ Tân Án đã lan truyền khắp mạng.
Đi sai một nước cờ, liền thua toàn tập.
Cô ta.....
Thật sự xong đời rồi!
Hứa Anh ngồi tại chỗ, cảm thấy trời đất sụp đổ.
Việc cô ta bị đưa về đồn cảnh sát, hơn nữa còn hoàn toàn không bị thương tích gì, đã sớm bị paparazzi canh me chụp được và tung lên mạng.
[Hứa Anh thật là vắt kiệt chút thương cảm cuối cùng của tôi dành cho cô ta.]
[Nếu không phải chị Án thông minh, chắc giờ này đã bị hại đến mức cả mạng xã hội đều ghét bỏ rồi.]
[Hứa Anh cút khỏi giới giải trí đi!]
[Từng là fan của cô ta, tôi cảm thấy xấu hổ.]
[Hứa Anh có một tương lai tươi sáng như vậy, danh tiếng và tiền bạc đều có. Sau này cứ đóng vài bộ phim, tham gia vài show thực tế là có thể sống an nhàn tuổi già rồi. Tại sao lại phải làm như vậy chứ?]
[Giới giải trí thật đáng sợ! Hóa ra thật sự có chuyện dùng tự sát để lợi dụng cư dân mạng.]
[Tân Án thật là vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ lại còn đáng thương nữa.]
Đối với kết cục này, Tân Án cũng không bất ngờ. Một người như Hứa Anh, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng tự sát.
Bản thân cô ta có thể từ một xuất thân bình thường như vậy, leo lên đến vị trí hiện tại, đã chứng minh cô ta có năng lực và thực lực. Chỉ là cuối cùng lại dùng đến chiêu trò sai trái.
Từ việc cô ta dễ dàng định nghĩa một người chỉ vì gia đình của Tân Án, có thể thấy không phải người khác khinh thường xuất thân của cô ta, mà là chính cô ta tự khinh thường bản thân mình.
“Cuối cùng cũng kết thúc.” Giang Tâm nhẹ nhàng thở ra: "Từ khi đi theo em, số lần gặp phải khủng hoảng truyền thông còn nhiều gấp đôi so với những người khác mà chị từng quản lý.”
“Không có cách nào, em cứ thành thật đợi thôi, là người khác tự đụng vào.” Tân Án vô tội nhún vai.
“Ổn định tinh thần đi, em sắp phải đi quay show thực tế nữa rồi.” Giang Tâm bất đắc dĩ nói.
Không lâu sau, Tân Án cũng không rảnh rỗi. Ngoài việc hoàn thành các buổi chụp hình quảng cáo, cô còn đang chuẩn bị cho việc gia nhập đoàn phim.
Vì nhân vật lần này đề cập đến rất nhiều kiến thức về kinh doanh, buổi tối cô đều phải nhờ Nghiêm Húc dạy kèm.
Ngoài ra, việc chuyển thể tiểu thuyết 《Tân Tiệp truyện》 thành phim điện ảnh ngày càng có nhiều người muốn giành lấy. Gần đây, tin nhắn tìm cô trên tài khoản phụ gần như bùng nổ, nhưng lần này Tân Án lại thận trọng hơn, không thể dễ dàng đưa ra quyết định.
Cô sợ bị quay hỏng.
Cũng sợ sản xuất không hoàn hảo, làm uổng phí tâm huyết của cô.
Cô cũng không nói với người khác rằng mình đã viết tiểu thuyết, nhưng khi đang hỏi ý kiến của Nghiêm Húc, ngay lập tức đã bị anh nhìn thấu.
“Chính em viết tiểu thuyết?” Nghiêm Húc có chút bất ngờ.