Chương 338

 

“Cô ấy ở bờ biển!” Một nhân viên công tác chỉ vào bóng dáng trên bờ biển nói.

PD tuy rằng cũng chưa xem hết mùa một, nhưng cũng biết Tân Án có chút bản lĩnh từ tìm hiểu trước đó, đoán được cô muốn xuống biển tìm đồ ăn, có chút bất mãn: “Sao cô ấy không nói một tiếng đã đi rồi, gọi cô ấy trở về đi."

Nhân viên công tác liền chạy về phía bờ biển, vừa chạy vừa gọi Tân Án.

Tân Án hoàn toàn coi như không nghe thấy, đeo kính lặn xuống biển, bỏ lại phía sau nhiếp ảnh gia và nhân viên công tác đang vội vã chạy theo.

[Ha ha ha ha, vẫn là phải dựa vào chị Án để có nội dung hay.]

[Cái PD này thái độ gì vậy?]

[Chị Án làm việc, số người xem online lập tức tăng lên.]

Nghiêm Húc vốn đang giúp nhóm lửa ở một bên, đã sớm nhìn thấy Tân Án rón rén chạy về phía bờ biển, bất đắc dĩ lắc đầu.

Quả thật, Tân Án ở trên hoang đảo vốn dĩ thật sự không cần người giúp đỡ.

Thấy Tân Án đã xuống nước, PD cũng không còn cách nào, đành bực bội chờ trên bờ.

Hai mươi phút sau, Tân Án cuối cùng từ đáy biển mang theo một túi đồ vật lên bờ.

Vừa thấy Tân Án, PD liền tiến tới: “Tân Án, sao cô lại tự ý xuống biển, cô biết rất nguy hiểm không? Chúng tôi không xin được quyền xuống biển từ nhà tài trợ, cô sẽ gây rắc rối cho chúng tôi đấy."

Tân Án trong lòng nghĩ tôi ở đảo của mình muốn đi đâu thì đi, ngoài mặt lại ngượng ngùng cười cười: “Thực xin lỗi, chị nói không được dùng đồ ăn tổng hợp của đội nhất và không được ăn đồ ăn tự mang, tôi cho rằng là ngầm đồng ý có thể tự mình tìm đồ ăn trên đảo.”

Nhưng ngoài mặt lại không hề có ý hối hận.

PD vừa tức vừa lo: “Chúng ta không có phân đoạn tự tìm đồ ăn, không xin phép không được tùy tiện xuống nước, nếu bên đảo khiếu nại chúng ta thì sao bây giờ?”

“Yên tâm đi, sẽ không đâu.” Tân Án lười tranh cãi với cô ta, bây giờ cô đã đói không chịu được, chỉ muốn nhanh chóng đi nấu mì gói hải sản thơm lừng.

[Cái PD này nói chuyện kiểu gì vậy?]

 

[Ách, cái tổ sản xuất mới này thật sự rất tệ.]

[Nhưng PD nói cũng có lý mà, nếu bên đảo khiếu nại thì Tân Án có chịu trách nhiệm không?]

 

[Tân Án cũng quá tùy hứng.]

Trong khoảng thời gian ngắn, cư dân mạng đánh giá trái chiều, gây ra tranh cãi sôi nổi.

Ở trong phòng làm việc theo dõi trực tiếp, bà Văn Hâm Du không ngoài dự đoán thấy được những bình luận ác ý bay ra, nhíu mày, gọi điện thoại cho Tân Phinh: “Con trai à, con có số liên lạc của người phụ trách trên đảo không?”

Trở lại đảo Phùng Xuân.

Tân Án mang theo một túi tôm, cua, sò đã trở lại.

“Án tỷ! Em yêu chị c.h.ế.t mất!” Tưởng Bạch Thanh vui vẻ nói, nhận lấy hải sản cùng Trần Ngọc Lâm đi xử lý.

“Tân Án, chúng ta đều sợ hãi, lần sau đi xuống biển vẫn là nói một tiếng trước đi, đừng chỉ nghĩ đến thể hiện.” Trương Uyển Uyển vừa thấy Tân Án liền mỉa mai nói.

“Cô ở đây lâu như vậy rồi mà vẫn chưa nổi lửa được à?” Tân Án giả bộ kinh ngạc nói: “Lần sau đừng lấy cành cây ướt mà bỏ vào."

Trương Uyển Uyển tức khắc nghẹn lời.

Lúc này, từ xa truyền đến một trận ồn ào, Tân Án đang nấu mì gói, ngẩng đầu lên thì thấy phía xa Uông Dương dẫn theo hai nhân viên công tác tới.

PD thấy vậy trong lòng thầm mắng một câu, sao lần đầu tiên nhận chương trình thực tế này đã gặp phải chuyện như vậy.

Đều tại cái con Tân Án này!

[Má ơi, có phải nhân viên công tác của bên đảo không vậy?]

[Tân Án lần này thật sự gặp rắc rối rồi.]

[Fan Án đừng tẩy trắng, đều chọc tới người ta bên đảo rồi, lát nữa có khi bị đuổi hết ra ngoài ấy chứ.]

[Tân Án thật sự hại c.h.ế.t người.]

 

Your message is required.


There are no comments yet.