Chương 328

[Này cũng quá xuất sắc đi!]

 

[Tôi phải về xem lại phát sóng trực tiếp hồi nãy cả chục lần!]

[Xin một cao nhân phân tích!]

[Quả nhiên là cú lật kèo lớn, ai mà ngờ cuối cùng chỉ còn Liễu Giang là người sống sót chứ, ha ha ha.]

[Không ngờ một chương trình quảng bá lại quay thú vị như vậy.]

Liễu Giang hối hận che mặt: “Xong rồi, đến lúc dựng phim chắc chắn tôi ngốc nghếch lắm cho xem.."

Hồ Hựu vỗ vai Liễu Giang an ủi: “Cậu là người cuối cùng còn lại đó, lợi hại thật!."

Liễu Giang:...... Tôi xin cảm ơn.

Sau đoạn này, mọi người thu dọn đồ đạc chờ buổi tối xem chung kết.

Không có phát sóng trực tiếp, không có nhiệm vụ, cả một buổi chiều trôi qua thật thoải mái. Cuối cùng mọi người cũng yên tâm ngủ một giấc ngon lành, đến tối thì cùng nhau xem tập cuối.

Tập cuối của 《An Cửu Kỷ》 tuy là kết thúc có hậu, nhưng linh hồn Tiểu Cửu lại không còn nguyên vẹn vì cứu chúng sinh, có thể nói đã lấy đi không ít nước mắt của khán giả.

[Hu hu hu Tiểu Cửu của chúng ta đáng thương quá!]

[Nhìn chị Án khóc kìa, tôi cũng buồn quá!]

[《An Cửu Kỷ》 mà không nổi thì phim nào nổi nữa, tập cuối quay hay quá trời!]

[May mà còn có mọi người bên cạnh, nếu không Tiểu Cửu thật sự thảm lắm]

Mãi đến khi chiếu xong đoạn giới thiệu cuối phim, Tân Án mới hoàn hồn, cảm thán: “《An Cửu Kỷ》 thật ra là bộ phim truyền hình đầu tiên tôi đóng vai chính, có thể thành công như vậy thật sự không ngờ tới, vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người."

“Quá trình quay phim của chúng tôi cũng rất vui vẻ, không ngờ lại có thể cùng mọi người xem trực tiếp ở đây.." Hồ Hựu cười nói.

 

“Sau này chúng ta sẽ còn tốt hơn nữa!." Gì Sam Sam nói.

“Bộ phim truyền hình đầu tiên của tôi mà gặp được đoàn phim tốt như vậy, thật là vui.." Hà Thư nói.

Đến lượt Liễu Giang: “Tôi hy vọng mọi người xem xong tập cuối sẽ quên chuyện buổi sáng nay, cảm ơn mọi người."

[A ha ha ha ha, không bao giờ quên được!]

[Liễu Giang đúng là nguồn vui của tôi dạo gần đây, ha ha ha ha.]

[Nhìn là biết không khí đoàn phim tốt thật, mọi người đều sẽ nổi tiếng cho xem!]

[Fan phim rơi lệ, thật luyến tiếc mọi người!]

Cuối cùng, tập cuối của 《An Cửu Kỷ》 đã kết thúc với rating cao nhất năm của đài truyền hình, lượng xem trên mạng cũng tăng gấp bội, có thể nói là một bộ phim truyền hình đại thành công.

Ngay cả trang phục trong phim và kỹ thuật khảm hoa ti cũng trở nên rất hot. Bà Lưu đã gửi tin nhắn cho Tân Án, nói rằng cửa hàng của học trò bà nhận được rất nhiều đơn đặt hàng từ các đoàn phim, các bà rất vui vì kỹ thuật này được phát triển rộng rãi.

Vì ai cũng có lịch trình riêng, sáng sớm hôm sau mọi người đã hẹn nhau sau này sẽ tụ tập lại rồi ai về nhà nấy.

Sau khi hết năm, Tân Án bận rộn quay sáu chương trình liên tiếp, cuối cùng cũng có thời gian về nhà.

“Con gái, khu nghỉ dưỡng trên đảo của con sắp xong rồi, có muốn đi xem không?." Lúc ăn tối, Tân Lịch hỏi.

Lúc này Tân Án mới nhớ ra chuyện này. Sau khi cô nói hết ý tưởng của mình cho Tân Phinh, cô coi như phủi tay giao hết và hoàn toàn quên bẵng đi.

Tân Phinh hừ lạnh một tiếng: “Không biết còn tưởng là đảo của anh không đấy, tất cả đều là anh giám sát!."

“Chẳng phải vì snh có năng lực, lại đáng tin cậy sao? Giao cho anh, em đương nhiên không cần lo lắng rồi." Tân Án nói.

“Cái miệng nhỏ càng ngày càng ngọt.." Tân Phinh liếc Tân Án một cái, vẻ mặt khinh thường nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên vì lời khen của em gái.

“Lần này em chỉ có hai ngày nghỉ, mai em đi xem thử.." Tân Án cũng cảm thấy nên đi xem, tiện thể xem cái miếu đổ nát kia có gì thay đổi không.

Cảm thấy đi một mình buồn chán, Tân Án mở khung chat với Lâm Du.

[Tân Án: Mai tớ muốn đi xem hòn đảo ba tớ tặng, cậu đi cùng tớ nha?]

Your message is required.


There are no comments yet.