Chương 323

Sau khi quỷ nữ đi theo Liễu Giang lên cầu thang, thấy Liễu Giang c.h.ế.t sống không chịu mở mắt, liền mất hết hứng thú, quay trở lại tầng hầm ngầm, vừa lúc đụng phải Tân Án đang đổ nước.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, từ từ thôi, chúng ta đợi lát nữa hù dọa tiếp được không?” Tân Án ngăn con quỷ nữ đang chuẩn bị chui ra đi: “Vừa nãy chị không dọa được Liễu Giang, chắc chắn tiếc lắm đúng không? Chịkhông muốn xem vẻ mặt kinh hồn bạt vía của Liễu Giang sao?”

Con quỷ nữ quả thật do dự một hồi.

Không đúng, cô ta là NPC kinh dị trong chương trình này, cùng khách mời dọa người là thế nào!

Kết quả Tân Án nài nỉ lôi kéo, kéo cô ta cùng nhau đến sau ghế sofa: “Chúng ta cùng nhau từ từ thôi, tên Liễu Giang kia không biết còn phải tìm bao lâu mới có thể tìm tới đây đâu, một mình tôi trốn chán lắm.”

Cuối cùng, quỷ nữ đành phải mang vẻ mặt lạnh lùng đầy m.á.u me ngồi xổm sau ghế sofa cùng Tân Án.

[Sao từ ánh mắt của tỷ tỷ quỷ nữ lại mơ hồ nhìn ra một chút cưng chiều vậy?]

[Tôi chỉ hỏi ai có thể chống lại được Án tỷ làm nũng chứ!]

[Mơ hồ nhìn ra cảm giác CP…]

[Tỷ tỷ quỷ nữ cũng cưng chiều quá ha ha ha ha!]

Thế là mới có cảnh vừa rồi.

Đến khi mọi người đều trở về phòng khách, Liễu Giang vẫn còn ấm ức: “Án tỷ! Sao chị có thể cùng quỷ hù dọa em chứ! Chị không phải là người xấu đó chứ!”

(Liễu Giang sợ quá giờ gọi Tân Án bằng chị luôn rồi, kiểu hờn dỗi nên xưng vậy luôn nhé, không xưng cậu với tôi nữa, lại một màn thu phục đàn em của Tân Án.)

Liễu Giang vừa nói vậy, mọi người đều mang vẻ nghi ngờ nhìn Tân Án.

“Tùy cậu nghĩ thế nào, dù sao ngày mai cũng là ngày cuối cùng rồi, các cậu cẩn thận nhé.” Tân Án giả bộ đe dọa nói.

Gì Sam Sam đột nhiên nghĩ ra điều gì: “Không đúng, mặt trời sắp xuống núi rồi, sao vẫn chưa có nhiệm vụ tìm bùa vậy?”

Vừa được nhắc nhở, mọi người mới nhớ ra.

Không có bùa, đêm nay chẳng phải rất nguy hiểm sao!

“Đêm nay là đêm cuối cùng, phỏng chừng sẽ có rất nhiều chuyện đáng sợ xảy ra đó.” Tân Án nói: “Tổ chương trình sẽ không bỏ qua buổi tối cuối cùng này đâu.”

Tổ chương trình: Tân Án cô đừng có đoán nữa!

“Chúng ta có nên tự lục soát không? Thường thì đều dán ở trong nhà mà.” Gì Sam Sam đề nghị.

Lật tung cả lên nhưng không tìm thấy một lá bùa nào.

“Xem ra là phải đợi nhiệm vụ thôi.” Hà Thư thở dài: “Hay là chúng ta ăn cơm trước?”

“Ăn cơm đi.”

Dù sao cũng không có việc gì làm.

“Sam Sam, cậu có thể giúp tôi đi rửa một chút đồ ăn không?” Tân Án từ phòng bếp ló đầu ra hỏi.

Gì Sam Sam lập tức chạy tới: “Không thành vấn đề!”

Bồn rửa trong bếp Tân Án đang dùng, Gì Sam Sam đành phải chạy ra ngoài rửa, vừa rửa vừa lẩm bẩm: “Bây giờ chắc sẽ không có chất lỏng màu đỏ đâu nhỉ?”

Vặn vòi nước, nước phun ra ào ạt, chỉ là màu sắc có hơi kỳ lạ, nhưng dù sao cũng không phải thứ “máu loãng” mà Liễu Giang nhìn thấy. Gì Sam Sam dùng tay chạm vào nước, ngửi ngửi: “Án tỷ, hay là cậu ra xem thử đi, nước này kỳ quá à!”

Đến khi Tân Án ra tới thì nước đã trở lại bình thường: “Ủa, chuyện gì vậy?”

“Cái vòi nước này kỳ quái lắm, cậu vẫn nên vào bếp dùng đi, tôi dùng xong rồi.” Tân Án nói.

Gì Sam Sam cũng cảm thấy hơi quỷ dị, liền nhanh chóng trở lại phòng bếp rửa sạch tay.

Sau bữa tối, tiếng chuông vang lên đúng giờ.

“Đêm cuối cùng rồi, nhưng bạn bè của chúng ta vẫn chưa được ngắm cảnh xung quanh đây. Bây giờ xin mời mọi người từng bước đi đến vị trí trên bản đồ, bạn bè khán giả sẽ chọn ra thành viên đầu tiên tiến đến thăm dò.”

Bản đồ không biết từ khi nào đã bị nhét vào khe cửa, Tân Án nhặt lên: “Cái này chẳng phải là đi vài bước về bên phải thôi sao, chắc là rất dễ tìm.”

“Chỉ là đi trên đường, không biết sẽ gặp phải thứ gì thôi.” Gì Sam Sam lo lắng nói.

 

Your message is required.


There are no comments yet.